Wednesday, June 23, 2010
Tìm lại chính mình
Hôm qua là một ngày thật mệt và cũng thật vui. Về nhà nằm lăn ra ngủ, không kịp thay đồ gì hết! Sắp thi rồi mà lòng ta vẫn thong dong tự tại, không một chút lo lắng. Cả ngày hôm qua cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp. Chương trình thành công và mang lại nhiều niềm vui cho mọi người. Được gặp thầy Viên Minh, một người rất giản dị. Cảm được sự vô ưu khi tiếp xúc với thầy. Gần đây sân hận lớn quá, cần phải cố gắng loại bỏ thôi! Buổi sáng đi đặt bánh sinh nhật công ty và mua trái cây cùng với chị Liên. Buổi tọa đàm này rất đặc biệt, không chỉ vì nội dung mà từ tất cả những khâu tổ chức. Tiệc nhẹ cho khách cũng tự tay các chị chuẩn bị (hì mình cũng có đóng góp tí xíu mà :)). Không biết khách có cảm nhận được sự khác biệt của những chiếc bánh, những lát trái cây này hay không! Nhưng thực sự đó là điều rất có ý nghĩa. Ăn cơm trưa cùng với thầy và các anh chị, thầy có chơi trò chơi đoán doanh thu. Ai mà đoán chính xác nhất doanh thu bán sách buổi này thì được thầy tặng 100k. (hì hì, nghe bé Phương nói mình đoán gần đúng nhất thì phải :))Một kỉ niệm đáng nhớ đó là bánh sinh nhật của công ty. Chiếc bánh rất đẹp có một tượng chú ong thông thái bằng kem. Mình được giao nhiệm vụ đi lấy bánh, Chú ong quá to so với chiếc bánh. Diễm ngồi sau giữ bánh. Mình chạy xe rất cẩn thận để hạn chế cho chú ong dao động. trên đường đi cứ lo sợ là chú ong sẽ ngã xuống. Và điều đó cũng xãy ra.Tới tòa soạn thì mọi người cùng nhau tính cách để dựng chú ong đứng thẳng, cuối cùng chú ong cũng đứng được nhưng chú ong không còn đẹp như trước nữa. Nghĩ tới chiếc bánh mà cảm thấy vui quá. Điều tâm đắc nhất hôm nay đó là cách Thầy Viên Minh giải thích vì sao Doanh nhân hay stress. Chúng ta ở đây, ngay hiện tại này. nhưng tâm trí chũng ta không ở đây. Tâm trí chúng ta đang ở một vấn đề nào trong quá khứ, trong tương lai, hoặc ngay cả hiện tại. Mình cũng vậy, đang ngồi đây viết nhưng trong đầu lại nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, ngày mai đây này! để được thanh thản và thoải mái, cách tốt nhất là chúng ta làm việc gì thì cứ như thầy Viên Minh: Thận trọng, Chú tâm, Quan sát. Không cần phải cố gắng hết sức thì nó sẽ tự ứng thôi! Chính mình cũng chưa tìm được được chính mình. Mình vẫn đầy những lo lắng trong tương lai, những buồn phiền trong quá khứ. Bây giờ mục đích sống của mình chính là làm sao cho tâm hồn của mình thoải mái. Tâm của mình được lắng xuống. Trong cuốn sách "Ước mơ của bạn nhất định thành hiện thực", tác giả nói rằng tác giả nhận ra mục đích sống của mỗi người chính là Dưỡng Tâm. Để được vậy thì mỗi người chúng ta nên làm những công việc thiện. :)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment