Tuesday, June 8, 2010

Cũng được ba năm rồi!

Đó là khoảng thời gian mình lần đầu tiên chân ướt chân ráo bước lên thành phố. Nhớ cái cảm giác háo hức khám phá miền đất mới, với bao nhiêu mơ ước. Mọi thứ không như thế cho tới khi mình là hành khác cuối cùng trên chuyến xe xuống thành phố đó. Bạn bè cùng đi đã xuống xe hết, còn lại mình trên những băng ghế trống người. Lúc đó thật buồn một cảm giác hụt hẫng hối hận. Trời SG lúc đó đang trong mùa mưa, cảnh thành phố buổi chiều thật buồn, dòng người tấp nập ngược xuôi, những cơn gió mạnh hất bụi vào những người đi đường, bầu trời với những đám mây đen, âm u. Nhớ gia đình bạn bè rất nhiều. Khoảng thời gian ôn thi ở đây cũng thật buồn, cảm giác nhớ nhung cứ tồn tại suốt tháng đó. Đôi khi có những giọt nước mắt lăn dài trên má mà chỉ có mỗi một mình biết. Cuối cùng tháng ôn thi cũng đã hết. Bố xuống động viên mình đi thi. mình cảm thấy vui vẻ trở lại, đầy tự tin làm bài. xong đợt thi đó mình lại trở về Buôn Mê Thuột thi khối B, ở nhà thật thoải mái. và cũng đến ngày biết kết quả. chọn một trong hai, cả hai đều thích, lúc đó mình thích ở gần nhà hơn. Nhưng mình đã quyết định xuống đây. Đối với mình đây là một quyết định đúng đắn. Ở SG mình học được nhiều thứ mà có lẽ ở trên Tỉnh không bao giờ mình học được. Ngày hôm nay khi bé em xuống ôn thi, những cảm giác hồi đó lại tràn về và khiến mình không thể không nhớ đến. Chúc bé em ôn thi tốt, và cuối cùng có thể hoàn thành được giấc mơ của mình!

No comments:

Post a Comment